Định mệnh không thể đổi
Phan_5
- Thôi, các em chuẩn bị xong chưa, chúng ta đi thôi nào- Thầy hiệu trưởng bước tới nói, cả bọn trèo lên xe, chiếc xe chạy đi rồi dừng lại trước 1 ngọn níu rùng rợn, mới nhìn đã nổi cả gai óc- Các em bắt đầu đi- 9h sẽ tập trung lại chỗ này, nhớ rõ chưa?
Thế là bon họ bắt đầu, ban học sinh sẽ đi theo nhóm 1 nhóm 4 người, nhóm của nó gồm nó, hắn, Mi, Hoàng
- Huhuhu, ghê quá à- Mi la lên
- Nắm tay anh nè- Hoàng nắm chặt lấy tay Mi.
Còn hắn và nó thì âm thầm quan sát xung quanh chợt nó nhìn thấy trên cái cây cạnh đó có dính rất nhiều máu, không chỉ trên cây mà ngay cả trên đất cũng có máu loang ra rất nhiều, còn có những tiếng hú rùng rợn làm Mi khóc ngày càng to hơn, Hoàng, nó và hắn thì có vẻ bình thản hơn. Bỗng nghe bên kia có tiếng la hét của của Phượng, Hồng, Nhạt và Thiên( đều là những người trong hội học sinh) làm cho bọn nó còn thêm sợ hơn. Bỗng có 1 bóng trắng lướt qua phun đầy máu lên người tụi nó nhưng điều đó dường như vô ích vì bọn nó không có vẻ gì là lo sợ. Thế là ải thứ nhất tụi nó đã bình an qua được.
Tụi nó vừa bước đi 1 bước thì đã nghe được tiếng sáo du dương của 1 ai đó đúng lúc đó 1 đàn rắn độc hiện ra nhe nanh trông thật kinh tởn, hắn và Hoàng có vẻ dừng lại nhưng nó vẫn binh thản bước qua như không có gì và đàn rắn đó cũng đứng yên rồi bò đi. Nó lại thuận lợi qua khỏi ải thứ 2 và tụi nó tiếp tục đi tiếp
- Alo.........alo, Dương, Ngọc, Hoàng,Mi các em về mau đi, hệ thống an ninh của trường có vấn đề- Thầy hiệu trưởng gọi cho hắn và thế là 4 người bọn họ gấp rút chạy về trường.
Chương 27: Anh yêu em
Tụi nó vội vã phóng xe về trường, nhưng trên đường đi về thì thầy hiệu trưởng gọi điện tới
- Các em có sao không? Ở trường không có vấn đề gì cả, lạ thật- Thầy hiệu trưởng nói vẻ lo lắng. Tụi nó nghe vậy cũng bắt đầu lo lắng. Đúng lúc đó điện thoại bỗng dưng mất sóng bọn nó càng thêm lo sợ
- Có gì không ổn trong chuyện này, Hoàng dừng xe lại đi- Nó nói vẻ lạnh lùng che khuất đi nỗi lo sợ
- Thôi chết rồi, thắng đã bị đứt, thắng không được nữa- Hoàng nói vẻ căng thẳng, Mi lại khóc oà lên
- Giờ sao?- Hắn hỏi nhìn nó
- Anh nghĩ sao- Nó nhìn hắn và hắn cũng đã hiểu được ý nó, nếu muốn sống thì chỉ còn cách là phải nhảy ra khỏi xe mặc dù rất nguy hiểm
- Phải nhảy ra khỏi xe thật sao- Mi nhìn nó, mắt rưng rưng
- Cách duy nhất- Nó lạnh lùng đáp. Bỗng cả đám im lặng để tìm chỗ nào có nhiều cỏ để nhảy nhưng bỗng nghe tiếng tích tắc tích tắc phía sau, họ nhìn lại, LÀ 1 QUẢ BOM, chỉ còn 10 giây nữa thôi, thế là cả bọn mở cửa xe nhảy ra thì cũng là lúc chiếc xe phát nổ bừng sáng lên rồi lao xuống vực. Phía trên ngọn đồi cao kia có 1 cô gái đang đứng nhìn xuống rồi cười to rất rùng rợn, đây là cái giá mà mày xứng đáng phải nhận vì đã phá quỷ khuôn mặt tao, bây giờ nhìn tao khác gì là 1 con ác quỷ, nói rồi cô nhảy xuống dưới vực tự vẫn, thì ra đó là Tuyết.
Về phía tụi nó, Hoàng với hắn thì không sao, Mi thì nhảy vào đám cỏ nên cũng chẳng bị gì, còn nó, nó đâu rồi
- Thôi chết,Ngọc đâu rồi- Hắn hỏi vẻ lo lắng rồi chạy đi tìm nó thì thấy nó đang nằm dưới đất, máu chảy ra nhiều lắm, có lẽ lúc nãy nó nhảy xuống đã không cẩn thận nên trúng vào cục đá cạnh đó, hắn vội ôm lấy nó, lúc này thì hắn nhận ra rằng hắn đã thực sự yêu nó, hắn không muốn mất nó như từng mất Hằng.
Ở bệnh viện
Hắn đang ngồi bên cạnh giường của nó, tay cầm chặt lấy tay nó, nước mắt lăn dài
-Em tỉnh dậy đi, đừng ngủ nữa, đừng làm cho anh lo mà, cũng tại anh, anh không bảo vệ được em, anh yêu em nhiều lắm mà, anh không muốn mất em đâu, em phải tỉnh dậy và nói em cũng yêu anh nữa chứ, em như vậy là không ngoan đâu- Chợt nước mắt nó lăn ra, tay nhấp nháy rồi mắt dần dần mở ra- Ngọc- Hắn ôm lấy nó, nước mắt hắn ướt dẫm cả áo nó, nó nhìn hắn mắt tròn xoe, những lời lúc nãy nó cũng nghe thấy, hắn hôn lên môi nó rồi đi gọi bác sĩ, nó thì vẫn cứ nằm đó nhìn hắn vẻ ngạc nhiên
- Tình trạng đã tốt hơn rồi, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều thì 1 tuần nữa là có thể xuất viện- Bác sĩ nói rồi đi ra ngoài
- Vậy là em không sao rồi- Hắn nhìn nó khuôn mặt ấy không còn buồn nữa làm nó cũng thấy vui hơn, tay hắn vẫn nắm chặt lấy tay nó, hắn cuối người xuống thì thầm vào tai nó- ANH YÊU EM, đừng làm anh lo nữa nhé- Câu nói của hắn làm mặt nó đỏ bừng nhưng rồi trở lại như ban đầu. Nói rồi hắn bước ra ngoài
- Dương, Ngọc đâu rồi, nó sao rồi hả- Bà Tuyền và Huyền chạy vào nước mắt đầm đìa, bà chỉ mới nhận lại nó thôi, bà không muốn mất nó, còn Huyền đứng nhìn hắn lo lắng cho nó như vậy tim cô cũng đau lắm, nước mắt lăn dài trên má dù cho cô đã cố. Thật ra Huyền đã đến trước bà Tuyền và đã nghe được
- Cô ấy nằm ở trong đó, cô ấy không sao đâu- Thế là Huyền và bà Tuyền bước vào trong cong hắn thì ra lấy xe rồi đi mất
Chương 28: Tỏ tình trên biển
- Tại sao?- Nó lại tỏ vẻ tiểu thư bướng bỉnh đấy
- Anh đưa em tới 1 nơi- Hắn cười nhẹ rồi nó cũng ngoan ngoãn bước lên xe
- Anh đưa tôi đi đâu vậy?- Nó hỏi
- Im lặng nào, nãy giờ em hỏi nhiều lắm rồi đó- Hắn nhìn nó rồi bật cười
-.................- Nó cũng im luôn không nói gì nữa
Đến biển
- Wow, mát ghê- Nó chạy thích thú rồi đi luôn ra biển. Chợt nó nhìn thấy Hoàng và Mi đang nắm tay nhau đi dạo trên biển, nó cười rồi nhẹ nhàng đi đến chỗ 2 người họ
- Á...........2 người ghê quá nha, thế mà không nói cho bạn bè biết nha, đúng là bạn xấu- Nó nói rồi đánh vào vai Mi 1 cái làm cô xém tí nữa là ngã rồi nhưng cũng may có Hoàng đỡ nên không sao, 2 người 4 mắt nhìn nhau, nó vội lấy điện thoại ra chụp hình
- Ảnh hot như thế này mà không đăng lên báo của trường thì hơi bị đáng tiếc- Nó cười gian nhìn con bạn đỏ mặt
- Huhuhuhu, không chịu đâu, xoá đi đưa diện thoại đây nào,nè huhu- Mi chạy tới chỗ nó lấy điện thoại
- Ớ, dù sao trước sau gì 2 người lại chẳng công khai thôi thì để mình làm trước cho- Nó cười rồi nói tiếp- Nói cậu nghe nhá, cậu mà không sớm công khai thì để người ta dành mất thì uổng lắm đó nha
Nó nói làm Mi đỏ mặt, còn định trêu chọc thêm 1 tí nữa thì nó đã bị cánh tay ai đó kéo lại
- Thôi đi nha, mới xuất viện thôi đó, phải giữ gìn sức khoẻ chứ- Hắn nói làm nó nhớ lại những lời hắn nói với nó ở bệnh viện làm mặt nó thoáng đỏ nhưng nhanh chóng trở về trạng thái lúc nãy
- Ớ, nói nghe hay ghê luôn, ai kéo em tới đây hả mà giờ nói
- Ơ..........thì- Hắn ấp úng chẳng biết nói gì, nó cười vui vẻ rồi chạy tới chỗ Mi
- Ủa, nói mới nhớ anh kéo em ra đây làm gì?- Nó hỏi hắn, nó nhận thấy 3 người họ dường như có gì đang giấu nó
- Chơi thôi, mai về- Hắn bình thản nói- Thôi không nói nữa đi chơi thôi
- Em muốn đi ăn kem- Mi chạy tới kéo tay Hoàng mặt nũng nịu
Thế là cả bọn vui vẻ vừa đi vừa nói
Buổi tối
Nó đang ngắm bầu trời ở biển thì bỗng hắn nhắn tin cho nó
'' Thỏ con ạ, anh có chuyện muốn nói với em, bây giờ em bước ra khỏi khách sạn đi ra biển rồi quẹo trái, em sẽ thấy 1 cái cây rất lớn đứng trước cây đó rồi nhắm mắt lại"- Nó không biết chuyện gì nhưng cũng đi
Nó theo chỉ dẫn của hắn đi tới 1 cái cây, bầu trời ở đây thật đẹp nhưng nó chẳng nhìn thấy được gì rồi nhắm mắt lại.
Chương 29: Tỏ tình trên biển(2)
Bỗng nó cảm nhận được ánh sáng nên mở mắt ra, trước mắt nó là 1 hình trái tim lớn được thắm bằng nến, bên trong được để rất nhiều hoa hồng xếp thành chữ anh yêu em, hắn đang đi tới trước mặt nó tay cầm một bó hoa hồng lớn, phía bên kia là 1 bàn tiệc còn có tiếng nhạc du dương, những cơn gió thoảng qua làm lạnh buốt cả người. Hắn đi đến chỗ nó
- ANH YÊU EM
-..................- Nó im lặng không biết phải trả lời sao nữa, mặt nó thoáng đỏ
- Chúng ta yêu nhau em nhé- Hắn nói nhìn nó. Ánh mắt đó, nụ cười đó trông thật quen thuộc nhưng cũng thật xa cách, nó không nói gì cả chỉ quay lên bầu trời trong xanh đầy sao kia, trong đầu nó hiện lên hình ảnh ai đó. Lúc nó còn nằm trong bệnh viện, trong giấc mơ nó nhìn thấy 1 người con trai, người đó nói nó phải cố gắng lên nhưng nó không biết người đó là ai, điều đó làm nó rất hoang mang. Hắn bước đến bên và nắm chặt lấy tay nó, cảm nhận được sự ấm áp nó quay đầu nhìn ánh mắt ấy của hắn, tim nó bỗng ấm áp hẳn lên
- Em cũng yêu anh nhiều lắm- Ngay lúc này nó đã bị cuốn hút bởi tình yêu của Dương dành cho nó, quên đi sự tồn tại của 1 bóng hình trong trái tim mình, nó đã chấp nhân Dương.
Hắn ôm chặt lấy nó rồi khẽ hôn lên môi nó, 1 buổi tối trôi qua thật êm đềm và ấm áp, nó và hắn ở bên nhau cùng ngắm ánh trăng đẹp nhưng ảo huyền
Sáng hôm sau
Hắn và nó vừa bước vào trường thì cả trường nhôn nhao hẳn lên. Khắp trường toàn những tiếng bàn tán. Nó và hắn nắm tay nhau đi lên phòng hội trường.
- 2 người chính thức hẹn hò rồi đó sao, ghê quá ta- Hồng. 2 người họ liếc nhìn nhỏ Hồng- Nè thì đọc đi đừng nhìn tôi như vậy ghê quá- Nhỏ Hồng đưa tờ báo cho nó, trên trang bìa là ảnh hắn và nó đang hôn nhau, phía trong thì viết lung tung hết
- Nè, ảnh này ai chụp đây- Nó gắt lên
- Mình nè- Mi với Hoàng thanh thản đi vào làm nó như điên lên nhưng bình tĩnh trở lại lấy ảnh trong điện thoại ra
- Ở đây mình cũng có 1 ảnh hot lắm nè có ai muốn coi hông zậy ?- Nó nói liếc nhìn qua phía Mi làm cô đang uống nước mà phun ra hết trơn
- Ế,ế, đừng mà- Mi giở giọng cầu xin
- Xin lỗi nha, mình đã tải nó lên facebook rồi, wow mới có chưa được 1p mà đã được 200 mấy like luôn nè- Nó cười đắc ý
- Đâu đâu, cả đám lao nhao( lấy máy tính mở lên facebook), OH~ ghê à nha Miiiiiiii- Cả đám đồng thanh làm cho Mi mặt đỏ bừng bừng rồi đi luôn
- Hì hì hì- Nó cười vui vẻ
- Em đó nha, thích chọc phá người khác mới chịu à- Hắn cốc lên đầu nó 1 cái. Thế là tụi nó quay lại phòng học
Giờ ra chơi
- Ngọc lên phòng hội trường đi- Thiên lên báo cho nó
- Được tôi sẽ xuống ngay- Nó
Phòng hội trường
Vừa bước vào nó đã nhìn thấy nhỏ Dung và bà Kiều đang đứng đó
- Dương đâu?- Dung hỏi đôi mắt nhìn nó vẻ căm thù
- Cô đến có chuyện gì?- Nó
- Tôi xin nghỉ phép 1 tháng- Dung nói
- OK- Nói rồi nó đưa giấy xin nghỉ phép cho Dung kí rồi 2 người họ bước đi
- Cứ đợi đó đi, cô đã làm tôi thế này, tôi nhất định sẽ trả lại- Trước khi đi Dung còn quay lại nói với nó, câu nói đó làm nó rợn cả người
Chương 30: Du học
Nó lặng lẽ bước về phòng và suy nghĩ về những gì mà Dung đã nói, nó cảm thấy lo sợ và cũng không biết tại sao lại như vậy nữa
- Nè Ngọc ơi- Mi bước lại gần nó, giọng ngọt thấy sợ luôn
- Có gì nói đi- Nó nói lạnh lùng
- Chiều nay đi chơi nha- Mi chớp chớp mắt, mặt tội nghiệp
- ..............- Nó im lặng quay sang nhìn Mi
- Ớ, anh Dương với anh Hoàng đều đồng ý rồi nha- Mi nói
-Ừ, thôi mình về đây, chiều Mi qua đón Ngọc nhé- Nói rồi nó đi luôn
Biệt thự nhà nó
- Uả chị đi đâu vậy?- Vừa về tới nhà nó đã thấy Huyền kéo va-li đi
- Chị sẽ đi du học ở Anh 4 năm, 3h nữa là máy bay cất cánh rồi, chị còn tưởng em chứ về nên định đến trường tìm em- Huyền nói, ánh mắt nhìn sang hướng khác để tránh ánh nhìn của nó
- Vậy à, thôi thì để em tiễn chị ra sân bay nha- Nó nói rồi đi lên xe, Huyền cũng lên theo, nó biết lí do vì sao Huyền lại đi nên nó cũng không muốn chị mình phải đau khổ thêm nữa.
Trên xe
- Nếu đó là lựa chọn của chị thì em sẽ tôn trọng, dù em không muốn chị đi nhưng cũng không muốn chị phải đau thêm nữa- Nó nắm tay Huyền nói
- Đúng là không giấu được em mà, chị muốn qua đó để tránh mặt em và Dương chị muốn quên đi anh ấy em à, em cũng biết là chị yêu Dương mà nhưng Dương yêu em, lòng kiên nhẫn của chị cũng chỉ có giới hạn thôi, chị sợ chị sẽ không kìm nén được cảm xúc của mình sẽ làm tổn thương em, với lại muốn quên đi 1 người đâu có dễ chị muốn qua đó bắt đầu lại cuộc sống mới, chị tim cách cửa hạnh phúc sẽ mở ra ngay thôi- Huyền nói đôi mắt đẫm buồn.Nó nhìn qua phía chị nó, đôi mắt nó cũng rưng rưng
-Chị đã khóc từ tối qua tới giờ sao, nếu chị buồn như vậy thì đừng có đi, qua đó lỡ như ai ăn hiếp chị thì sao, chị, em không muốn chị đi đâu- Nó nói nghẹn ngào
- Thôi em không cần nói gì nữa đâu, chị sẽ đi - Huyền nói cương quyết làm nó cũng không sao ngăn cản được
Sân bay
- Thôi, tiễn chị tới đây được rồi, ở nhà có chuyện gì thì nói với chị nhé,chị đi đây- Huyền cười rồi bước đi, nó cũng đi về luôn. Bỗng chuông điện thoại reo lên
- Alo, Ngọc à, em về chưa chưa vậy- Hắn hỏi nó
- Em đang trên đường về nè- Nó nói trông mặt rất buồn
- Anh đang ở trước cửa nhà em nè, về nhanh nha, rồi anh chở em đi nhé thỏ con- Hắn nói
- Ừ,em về liền- Nó trả lời, cười nhẹ
Chương 31: Hạnh phúc
- Ừ sao nhìn mặt em có vẻ mệt lắm thì phải, hay là hẹn 2 người kia hôm sau đi đi- Hắn lo lắng nhìn nó
- Em không sao, với lại cũng đã hứa với Mi rồi, mình đi thôi trễ rồi đó- Nó nói rồi nắm tay hắn kéo đi
Hắn cũng im lặng rồi đi thôi. Chiếc xe lăn bánh rồi chạy nhanh dần. Hắn lái xe còn nó ngồi đó nhìn lên bầu trời nơi 1 chiếc máy bay đang cất cánh. Hắn qua phía nó rồi nhìn lên bầu trời, hắn biết nó buồn thế nào khi phải xa chị nó, trước giờ nó với chị nó chẳng khác gì là chị em ruột, có thể nói còn thân hơn vậy nữa. Hắn nhớ lúc Huyền đi phẫu thuật nó buồn như thế nào mà giờ cô phải đi xa nó 4 năm. Hắn nắm lấy tay nó làm tim nó ấm hẳn lên không còn buồn nữa, cũng không còn cảm thấy nhớ chị nữa.
Nhà Mi
- Í, 2 người này làm gì mà bây giờ mới tới, biết tụi mình chờ lau lắm không vậy, 2 người đã trễ 29 phút 36 giây rồi đó, ..................- Vừa thấy nó với hắn vào Mi đã đi ra cho tụi nó trận
- Thôi thôi, em im chút đi nãy giờ nói hoài làm anh tới hoa mắt chóng mặt đứng cũng không vững nữa này- Hoàng kéo Mi lại chỗ mình
- Tại ai chứ, do tụi nó tới trễ chứ bộ- Mi vẫn tiếp tục càu nhàu
- Em mà còn nói nữa anh hôn em ngay bây giờ ngay tại đây luôn đấy tin không- Hoàng kéo Mi ngồi trên đùi mình giở giọng đe doạ- Mà sao 2 người giờ mới đến vậy?
- Thì là Ngọc phải tiễn Huyền lên sân bay, hôm nay sẽ đi du học- Hắn giải thích, còn nó thì mặt cũng còn buồn
- À vậy mà.........- Mi chưa nói hết câu thì đã thấy Hoàng nhìn mình nên vội im lặng
- Thôi giờ tụi mình đi chơi nhá- Nó nãy giờ cũng chịu len tiếng
- Ừ, tụi mình đi picnic ở công viên Thỏ Nâu nhé- Mi lại lên tiếng
- OK, mình đi thôi- Nói thế là nó với Mi kéo ra ngoài xe làm cho hắn với Hoàng nhìn mà sửng sốt, thái độ sao thay đổi nhanh đến vậy kìa.
Công viên Thỏ Nâu
- Anh ơi đi mua kem cho em đi anh- Mi nhìn Hoàng chớp chớp mắt làm tim Hoàng đập thình thịch
- Ừ anh đi cho bé yêu ở đây nhé- Hoàng nhìn Mi tình tứ
- Thôi đi làm người ta muốn ói luôn nè- Nó xỏ xiên- Bộ xem tụi này là không khí à, mà nhìn 2 người cũng hạnh phúc dữ ta
- Ớ...........không nói với cậu, hứ- Mi nói rồi quay sang phía khác
- Thôi đi Ngọc đừng có châm chọc Mi nữa mà- Hắn khoát tay lên nó kéo tới chỗ hắn.
Thế là cả bọn vui đùa suốt cả buổi
Những ngày tháng tưởng chừng như yên bình đối với Ngọc đã thực sự chấm dứt. Những ngày thánh sau này sẽ vô cùng đau khổ, điều gì đến cũng sẽ đến, quá khứ rồi cũng sẽ quay trở lại ám ảnh Ngọc. Liệu cô có đủ sức mạnh và niềm tin để vượt qua quá khứ đó? Liệu cô có dũng cảm để dành hạnh phúc cho mình, dành lại sự công bằng và những gì mà họ đã lấy mất của cô? Liệu tình yêu của Dương và người đó có đủ để cô vượt qua tất cả. Định mệnh có buông tha cho cô không? Hãy cùng đoán xem các chương tiếp theo nhé. Các chương sau sẽ là những sự thật khốc liệt, những bí mật đen tối, những chuyển biến bất ngờ, những phen trả thù tàn ác, cùng đón xem nhé
Gi ới thiệu nhân vật
- Đinh Dương Phong(16t) hotboy trường Huyền Ảo, 5 năm trước là 1 con người tinh nghịch xem trời bằng vung, chẳng biết sợ là gì, và từng là người yêu cũ của Ngọc, 5 năm sau là 1 con người lạnh lùng, tàm khốc, đáng sợ, nhẫn tâm, 5 năm chưa 1 nụ cười trên môi, 5 năm sống 1 cách lặng lẽ, 5 năm như 1 cái xác không hồn
- Hà Huyệt Thảo(16t) từng là bạn thân của Ngọc, không đẹp nhưng dễ mến, hiền lành
- Trịnh Thu Hà(16t) 5 năm trước là 1 người luôn ghét nó, hận nó đến tận xương tuỷ, luôn tìm mọi cách hại Ngọc, có tính cách hiền lành của dã thú, thích lợi dụng người khác, và cũng là 1 trong những người thích Phong nhưng chẳng bao giờ được anh cho vào mắt nên "giận cá chém thớt" quay sang hãm hại nó, 5 năm sau vẫn vậy
- Nhật Yến Nhi(15t) là hôn thê của Phong luôn theo bám anh nhưng vẫn vậy anh vẫn chẳng có tình cảm với cô, hiền lành, ngoan ngoãn nhưng lại rất rất yêu Phong
- Ngọc của 5 năm trước( Diễm Hoàng Phương Nga)là 1 cô bé ngây thơ, đáng yêu, yếu đuối, hay khóc nhè, luôn bị tụi Hà ăn hiếp
( Tuy giới thiệu nhân vật hơi sớm nhưng từ chương tiếp theo sẽ là 1 chuỗi bị kịch nên mình giới thiệu luôn bây giờ nhá)
Chương 32: Quay lại- Trả thù
Hôm nay, 1 buổi sáng chủ nhật đối với nó thật yên bình, dạo xe đi bong bong trên đường phố- 1 con đường mà nó đã đi qua nhiều lần mà không lần nào chú ý, dừng xe tại 1 quán cà phê nó bước vào trong mọi ánh mắt đổ dồn về phía nó
- Chị dùng gì?- 1 cô nhân viên bước ra
- Như cũ- Nó lạnh lùng nhưng đôi mắt ẩn thoáng 1 nỗi buồn, đêm qua lại giấc mơ đó lại ám ảnh nó, nó có 1 linh cảm không tốt cứ như sắp có chuyện gì xảy ra vậy, tim nó đau quặng lại, nó cũng không biết tại sao lại như vậy nữa
- Của chị đây- Cô nhân viên bước ra làm nó giạt mình nhưng không biết vô tình hay cố ý cô ta đổ hết ly nước ép lên người nó
- Này cô làm gì vậy- Nó đứng dậy tức giận
- Tôi xin lỗi, tôi không cố ý- Cô nhân viên rối rít xin lỗi nó. Chẳng bận tâm nó đi ra xe lấy 1 bộ quần áo khác mà lúc nào nó cũng mang theo rồi đi thay. Thay xong nó bước ra lấy túi xách với điện thoại rồi đi luôn
- Đúng là xui xẻo thật, mới sáng sớm mà đã....... á đúng rồi hôm qua bác Hoa có bảo mình qua đó, đi thôi- Nói rồi nó bước lên xe đi luôn. Phía trong có 1 cô gái đang cười rồi bước đi
Tại nhà hắn
- Ủa, hai đi đâu vậy- Nhỏ Phương đang xem tivi thì thấy Dương bước xuống
- Lúc nãy chị Ngọc nhắn tin nói anh đi tới căn nhà AQ tại đường Hoàng Hà để gặp chị í mà- Hắn vừa nói vừa đi xuống
- Hôm qua mẹ nói nó qua nhà mình kia mà sao lại tới đó chứ- Bà Hoa từ trên lầu đi xuống
- Con cũng không biết nữa, thôi con đi đây- Nói rồi hắn ra lấy xe đi luôn
Vài phút sau
- Mẹ có ai bấm chuông kìa để con ra mở cửa- Phương
- Ủa chị Ngọc, sao chị ở đây- Phương vừa mở thì thấy Ngọc đang đứng đó
- Sao chị không thể ở đây- Nói rồi nó đi vào nhà luôn. Nó vừa bước vào nhà bà Hoa cũng bỡ ngỡ vô cùng
- Không phải lúc nãy con nhắn tin cho Dương là đến căn nhà AQ đường Hoàng Hà sao?
- Con có nhắn gì đâu- Nó nói
- Thôi để con tới đó xem thử- Nói rồi nó ra ngoài lấy xe rồi đi
- Phương con đi theo xem thử có chuyện gì vậy, mẹ cảm thấy có gì đó không ổn- Bà Hoa nói rồi Phương cũng lấy xe đi luôn
Tại căn nhà AQ đường Hoàng Hà
Dương vừa bước vào nhà thì người ngồi trước mặt anh không phải nó mà là Dung, cô ta đi phẫu thuật về rồi sao
- Cô gọi tôi đến đây có gì không?- Hắn lạnh lùng lên tiếng
- Chỉ muốn nói chuyện với anh tí thôi, ngồi đi- Dung. Dương cũng ngồi xuống
- Em.............sắp phải qua Pháp để học rồi nên chỉ muốn gặp anh tí thôi- Dung nói vẻ mặt có vẻ buồn- Anh uống với em 1 ly nhé, chiều nay em phải đi rồi
-....................- Dương im lặng cầm ly rượu lên vừa đưa đến miệng thì...- Làm sao tôi biết được cô có bỏ gì vào rượu của tôi không?
- Anh lo à, vậy thì đổi ly đi- Nói rồi Dung đưa ly rượu của mình cho Dương
Chương 33: Đau
Hắn vừa uống xong ly rượu thì đàu bắt đầu cảm thấy choáng váng
- Cô đã bỏ gì vào rượu của tôi vậy?- Dương nhìn Dung
- Em, em có làm gì đâu- Dung nói mặt tội nghiệp
- Cô.............cô................- Dương chưa kịp nói hết câu thì đầu bỗng đau đớn vô cùng, Dương mở mắt ra, trước mặt Dương vẫn là Dung nhưng trong mắt hắn, đó là nó. Dung nở nụ cười mãn nguyện, cô cởi chiếc áo khoác ra, để lộ 1 thân hình gợi cảm trong chiếc váy ngủ. Không kìm được ham muốn, Dương đẩy Dung xuống ghế sofa và chuyện gì đến thì cũng sẽ đến( thật ra lúc nãy Dung đã cho Dương uống thuốc kích thích sinh dục nên dĩ nhiên không kìm chế được rồi)
Về phía nó, nó đang đi tìm căn nhà đó
- Thật ra nó ở chỗ nào vậy kìa tìm nãy giờ mà chẳng thấy, A, kia rồi- Nó reo lên, xe hắn đang để trước cửa nên chắc chắn là nhà này rồi dừng xe sang 1 bên, nó bước vào, cửa nhà không khoá nên nó bước vào luôn, vừa bước đến cửa thì thấy có 1 đôi giày của Dương và của 1 người con gái, rồi không đợi gì nữa nó bước vào luôn. Trước mắt nó là những chiếc quần áo vứt đầy nhà. Nó ngước mặt lên, không thể nào, nó không tin vào mắt, 2 người họ đang quan hệ thân mật với nhau, trên người không 1 mảnh vải che thân. Nó chạy ra khỏi căn nhà đó nước mắt đầm đìa rồi lấy xe đi luôn, phóng với tốc độ cực nhanh.
Phương vừa đi tới nơi thì thấy nó khóc rồi lên xe đi, cô biết có chuyện chẳng lành nên vội vã dừng xe rồi chạy nhanh vào trong, cô mở to mắt hết cỡ, chân đứng không vững nữa, Dung nhìn qua phía Phương cười 1 cái rồi típ tục việc ấy. Tức giận lên tới tuột độ cô chạy xuống dưới lấy 1 thùng nước tạt vào người họ. Dương mở mắt ra
- Dung.... tại sao......cô..................- Dương nhìn thấy mình đang nằm trên người Dung, cả 2 đều không 1 mảnh vải trên người
- Anh quên hết rồi sao, lúc nãy anh đã làm gì chẳng lẽ anh không nhớ sao- Dung làm ra vẻ tội nghiệp
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian